Facebook là nơi đậu của bến bờ hạnh phúc phải không? Ngồi lướt Facebook mà em lại tâm trạng rùi. Làm được đoạn thơ cũng gọi là dễ đọc và ý nghĩa, đem ra đây cho cả nhà thưởng thức.
Đẹp mã, dẻo mồm thì sẽ hạnh phúc hơn?
Em không nghĩ mình cần người như thế.
Con gái cần một người con trai tử tế,
Biết lắng lo, san sẻ, không khoe mẽ, ồn ào...
Em không nghĩ mình cần người như thế.
Con gái cần một người con trai tử tế,
Biết lắng lo, san sẻ, không khoe mẽ, ồn ào...
Cứ phải nhiều tiền mới hạnh phúc được sao?
Em không nghĩ mình thuộc về nơi nào nhiều của cải.
Cái con gái cần là bờ vai vững chãi
Luôn vững vàng ý chí, không quản ngại khó khăn.
Em không nghĩ mình thuộc về nơi nào nhiều của cải.
Cái con gái cần là bờ vai vững chãi
Luôn vững vàng ý chí, không quản ngại khó khăn.
Hạnh phúc là gì ? Trên Facebook có ý nghĩa gì vậy các bạn?
Hạnh phúc với em là một tấm chăn,
Chỉ vừa đủ cho hai người ấp áp.
Con gái không san sẻ hạnh phúc của mình cho kẻ thứ ba nào khác,
Con gái chỉ cần người tự giác coi mình là tất cả tình yêu...
Con gái không san sẻ hạnh phúc của mình cho kẻ thứ ba nào khác,
Con gái chỉ cần người tự giác coi mình là tất cả tình yêu...
Hạnh phúc với em không có quá nhiều...
Nên chẳng thích chơi đùa tay không, tay có.
Hạnh phúc của em là những điều rất nhỏ,
Nên em tự nhủ, phải tự mình gìn giữ, nâng niu...
Nên chẳng thích chơi đùa tay không, tay có.
Hạnh phúc của em là những điều rất nhỏ,
Nên em tự nhủ, phải tự mình gìn giữ, nâng niu...
Đoii khi em lại suy nghĩ viễn vông lắm, nghĩ như vậy thì cuộc sống của mỗi con người sẽ kéo dài hơn khi bạn thắp từng cây nến một để có một ánh sáng leo lắt hoặc sáng rực rỡ khi bạn thắp tất cả lên cùng một lúc. Bạn chọn cách nào!?
Hy vọng không bao giờ tắt
Có bốn cây nến đang được đăt trong một tòa nhà rộng lớn. Bốn ngọn nến cháy chậm đến nỗi bạn có thể cảm nhận được từng “hơi thở” của chúng và chúng đang nói về một câu chuyện...
Cây nến thứ nhất lên tiếng:
- Tên tôi là Hòa bình, ánh sáng của tôi soi sáng được mọi nơi, nhưng dường như chẳng có ai muốn tôi thắp sáng. Không ai để ý tới tôi, họ không muốn tôi có mặt.
Nói rồi ngọn nến dần tàn và tắt lịm.
Cây nến thứ hai nói:
- Tên tôi là Niềm tin, nhưng dạo này tôi không còn hữu dụng nữa. Bởi lẽ không bao lâu con người cũng chẳng còn niềm tin vào nhau nữa. Vì thế chẳng còn lý do gì để tôi chiếu sáng nữa”.
Đột nhiên, một cơn gió mạnh thổi đến và ngọn nến thứ hai cũng tắt lịm.
Với giọng buồn buồn, cây nến thứ ba thì thầm:
- Tôi tên là Tình yêu, tôi chẳng còn đủ sức khỏe gì để bừng sáng nữa. Vì người ta đã gạt tôi ra bên ngoài. Mọi người chỉ biết đến chính họ, thậm chí con người còn quên cả việc dành yêu thương cho những người xung quanh.
Rồi không chờ đợi lâu, ngọn nến Tình yêu cũng vụt tắt.
Bất chợt một cậu bé đi vào phòng và nhìn thấy ba ngọn nến đã tắt. Cậu khóc và nói: “Tại sao các bạn lại không cháy nữa? Các bạn phải thắp sáng cho đến phút cuối cùng chứ?”
Ngọn nến thứ tư thấy vậy lên tiếng: “Đừng sợ cậu bé, ta là Hy vọng, ta vẫn ở đây và thắp sáng. Chúng ta có thể hồi sinh các ngọn nến còn lại”.
Ánh mắt cậu ngời sáng khi nghe câu nói của Hy vọng. Cậu lại gần lấy ngọn nến thứ tư đi thắp sáng những ngọn nến đã tắt và ánh sáng dần lan tỏa khắp căn phòng.
Bạn thân mến, cuộc sống của chúng ta đang ngày một thay đổi. Nhưng cũng vì đó mà con người ngày một sống nhanh hơn và dần thờ ờ với cuộc sống xung quanh. Điều này phải chăng đã khiến ngọn nến của Hòa Bình, của Niềm Tin, của Tình Yêu tắt lịm nơi tâm hồn con người?
Xin đừng quá lo lắng vì chắc hẳn trên đời này còn biết bao người đang tiếp tục công việc của cậu bé – thắp lên niềm Hy vọng trên những ngọn lửa của Hòa bình, Niềm tin và Tình yêu. Vì thế, trên thế giới vẫn đang có biết bao sứ giả đang mang niềm Hy vọng cho nhân loại và cho thế giới hôm nay.